Trải nghiệm trượt tuyết xứ Hàn
Những ngày đầu năm mới 2020, từ đô thị phương Nam với cái nóng luôn “thường trực” ở mức trên dưới 30 độ C, tôi ngồi máy bay mất hơn 5 tiếng đồng hồ đến Seoul - thủ đô của nước Đại Hàn dân quốc (Người Việt mình hay gọi ngắn gọn là Hàn Quốc) để tận hưởng cái lạnh từ âm 3 đến âm 6 độ C.
Bến cũ Bình Đông | |
Myanmar- đất nước mang vẻ đẹp mê hoặc | |
Kỳ quan thiên nhiên châu Phi | |
Vui Xuân Canh Tý 2020 tại Hội An |
Đi trước Việt Nam 2 giờ, Hàn Quốc đang là mùa Đông (Mùa Đông ở xứ sở Kim chi thường bắt đầu từ tháng 12 đến giữa tháng 3 năm sau). Tuy Seoul không phải là quê hương “chính chủ” của Bản tình ca mùa Đông từng làm say đắm biết bao khán giả trẻ yêu thích điện ảnh Hàn Quốc trong đó có rất nhiều fan cao tuổi, song mùa Đông Seoul cũng đẹp và lãng mạn vô cùng.
Mùa Đông ở Hàn Quốc cũng là mùa trượt tuyết - một môn thể thao rất được ưa chuộng trên xứ sở Kim Chi. Đoàn du khách chúng tôi đều là dân Tp. Hồ Chí Minh lâu nay chỉ biết một năm có hai mùa mưa nắng, giờ đến Seoul giữa mùa Đông có tuyết rơi nhè nhẹ đã thấy thích, lại được đi trượt tuyết càng khoái hơn, nam phụ lão ấu trong đoàn, ai cũng háo hức.
Chúng tôi được đưa đến Gangchon Elysian Resort - một khu phức hợp giải trí ở vùng ngoại ô Seoul. Trong đoàn ai cũng đã từng một vài lần nhìn thấy cảnh trượt tuyết trên màn ảnh, nhưng khi vào phòng trang bị quần áo trượt tuyết rộng thùng thình có sắc màu sặc sỡ (để dễ nhận diện trên nền tuyết trắng) cũng đều cảm thấy thích thú và lạ lẫm. Còn lạ hơn, khi “Ski winter tour” này với chi phí thuê quần áo và dụng cụ trượt tuyết được Công ty du lịch đài thọ, nhưng khách phải tự trả tiền thuê nón bảo hộ có gắn kính và tự mua găng tay; hai khoản này tính ra tốn khoảng 35.000 won (tương đương 700.000 đồng Việt Nam).
Du khách thiếu nhi Việt hăng hái ra sân. |
Đến phòng trang bị dụng cụ, nhận giày trượt tuyết, tôi khá bất ngờ vì đôi giày quá nặng, ước chừng có đến mấy kí lô với đủ loại khoen móc sắt. Đã thế được hướng dẫn là nên mang trước một chiếc thôi, chiếc còn lại đưa cho nhân viên phụ trách ướm lên ván trượt chỉnh lại cho vừa chân từng người. Mang một chiếc giày nặng chịch, tôi lê từng bước và đi bằng gót chân, theo như sự hướng dẫn để đến được quầy phát gậy, ván trượt cho “công đoạn” trang bị mà đã mướt mồ hôi dù trời đang ở âm độ.
Khu trượt tuyết Gangchon Elysian thật rộng lớn. Cả một vùng sườn núi bao phủ một màu trắng xóa của tuyết, với 10 dốc trượt được thiết kế thích hợp, đáp ứng cho tất cả các vận động viên thuộc nhiều trình độ, kỹ năng khác nhau. Trong đó có đến 8 dốc trượt được thiết kế dành cho người mới tập chơi và vận động viên chuyên nghiệp.
Được biết ở Hàn Quốc, muốn trở thành vận động viên trượt tuyết chuyên nghiệp phải học qua một khóa huấn luyện nghiệp vụ rất bài bản, hẳn hoi; dân trượt tuyết nghiệp dư cũng phải qua một buổi hướng dẫn ngắn chừng 30 phút. Thế nhưng đoàn du khách Việt Nam dũng cảm chúng tôi, chỉ nghe hướng dẩn viên “truyền đạt” kinh nghiệm chưa đến 10 phút đã lũ lượt kéo ra sân trượt. Mấy du khách nữ chống gậy xuống nền tuyết di chuyển nhẹ nhàng và từ từ lướt tới. Tôi cùng mấy du khách nam tưởng dễ chơi, đẩy mạnh cây gậy lướt tới ào ào, không thắng kịp đụng nhau té lịch bịch.
Nữ du khách Việt tuổi trên 60 vẫn tham gia trượt tuyết. |
Sau một cú trượt ngã đến không thể tự gượng đứng lên được, do đôi giày quá nặng gắn cứng vào tấm ván trượt cũng như quên cả việc đã được hướng dẫn là dùng cán gậy thọt vào tấm ván để gỡ chân mang giày ra; tôi nằm bẹp cho đến khi được 2 nhân viên cứu hộ xốc nách dựng lên mới đứng được. Chống gậy đứng giữa nền tuyết mà mồ hôi rịn chảy trên trán.
Giống như những du khách thuộc nhiều quốc tịch khác nhau đang hào hứng tung tăng vẫy vùng trên nền tuyết trắng, đoàn du khách Việt chúng tôi ai cũng biểu lộ tâm trạng vui vẻ, phấn khởi khi tham gia môn thể thao mùa Đông hấp dẫn này. Một vị khách lớn tuổi khi lên xe rời Gangchon Elysian Resort đã hể hả cười nói: “Cả đời sống ở vùng nhiệt đới, chỉ thấy tuyết và cảnh trượt tuyết trên ti vi; không ngờ bây giờ mình còn được trực tiếp trượt tuyết. Đã quá!”.