Triển vọng tăng trưởng kinh tế khu vực châu Á-Thái Bình Dương
(HQ Online)- “Châu Á: ổn định và phát triển tốt hơn”, đó là nhận định của David Cowen - nhà kinh tế trưởng Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) tại Indonesia - về kinh tế khu vực trong bài viết cùng tên được công bố mới đây. Theo đó, châu Á-Thái Bình Dương dự kiến sẽ tiếp tục dẫn đầu tăng trưởng kinh tế thế giới.
Tăng trưởng khu vực dự kiến sẽ giữ ổn định ở mức 5,6% trong năm 2015, giảm nhẹ xuống mức 5,5% năm 2016. Nhu cầu trong nước được dự báo sẽ tiếp tục mạnh mẽ, được hỗ trợ bởi các điều kiện thị trường lao động lành mạnh, lãi suất thấp kỷ lục và gần đây là sự lao dốc của giá dầu. Xuất khẩu sẽ tiếp tục được hưởng lợi từ sự phục hồi của các nền kinh tế phát triển và đồng tiền yếu tại một số nền kinh tế, bất chấp suy thoái ở các thị trường mới nổi lớn.
Đà tăng trưởng tại các nền kinh tế lớn nhất châu Á-Thái Bình Dương về tổng thể tốt nhưng không đồng đều. Kinh tế Trung Quốc đang chậm lại với tốc độ bền vững hơn, GDP dự kiến tăng 6,8% năm 2015 và giảm xuống mức 6,3% năm 2016 do sự điều chỉnh trong lĩnh vực bất động sản tiếp tục hạn chế xu hướng đầu tư. Ngược lại, tăng trưởng của Nhật Bản dự kiến sẽ phục hồi lên mức 1% năm 2015, tăng lên 1,2% năm 2016 nhờ tiêu dùng và xuất khẩu tăng.
Với những biện pháp cải cách chính sách gần đây và giá dầu thấp, Ấn Độ sẽ là một trong những nền kinh tế phát triển nhanh nhất thế giới, GDP dự kiến tăng 7,5% năm 2015 và năm 2016. Ở hầu khắp khu vực, giá hàng hóa chiến lược thấp hơn dự kiến làm tăng doanh thu và giảm lạm phát, mặc dù các nước xuất khẩu hàng hóa chiến lược như Australia, Indonesia và Malaysia sẽ bị tác động bất lợi. Tăng trưởng của Indonesia dự kiến sẽ đạt 5,2% năm 2015, xuất khẩu gặp khó khăn do nguồn cầu bên ngoài yếu.
Trong khi các quốc gia xuất khẩu hàng hóa chiến lược như Australia, Malaysia và New Zealand chứng kiến đồng nội tệ mất giá mạnh so với đồng USD, các đồng tiền khác suy yếu tương đối ít hoặc vẫn ổn định. Tốc độ tăng trưởng thấp hơn dự kiến ở Trung Quốc và Nhật Bản có thể lan sang các nền kinh tế khác trong khu vực. Điều kiện tài chính toàn cầu đầy biến động có thể làm phức tạp tình hình, đặc biệt tại các quốc gia có mức nợ công cao. Ngoài ra, tiềm năng tăng trưởng đã giảm nhẹ ở hầu khắp các khu vực, phản ánh mức tăng năng suất yếu và lực lượng lao động lão hóa. Trong trường hợp Indonesia, rủi ro chính do biến động thị trường toàn cầu tăng, tăng trưởng chậm trong thời gian dài của các đối tác thương mại lớn, sự suy giảm liên tục giá cả hàng hóa chiến lược, làm giảm triển vọng tăng trưởng.