Đánh rơi chữ Hiếu
(HQ Online) - Tháng Bảy (Âm lịch) có ngày Lễ Vu Lan báo hiếu- là dịp để nhắc nhở chúng ta nhớ về chữ Hiếu. Những ai còn cha, còn mẹ thể hiện lòng hiếu nghĩa của mình bằng những hành động quan tâm chăm sóc cụ thể với đấng sinh thành ra mình. Còn ai không còn cha, mẹ thì có tấm lòng hồi hướng tưởng nhớ công ơn trời biển đó.
Hàng năm, đến ngày Rằm tháng 7, mọi người lại cùng nhau bày tỏ tình cảm, lòng tri ân đối với ơn cha mẹ, ơn ông bà, tổ tiên. |
Trong khi cả xã hội đang trong tâm thế hướng về ngày lễ ý nghĩa này thì nhiều không khỏi đau lòng khi xem một clip về trường hợp cụ bà ốm yếu ở Long An bị chính người con gái ruột ngược đãi. Người phụ nữ đã có tuổi dang cánh tay đánh đập, chửi mắng, hất cả phân lên người mẹ đẻ ra mình ở tuổi gần 80 đang ốm yếu. Lý do ngược đãi mẹ được người phụ nữ này cho biết do một mình phải chăm nuôi cụ mà cụ bà không có tài sản gì để lại. Nghe mà nghẹn lòng, xót xa.
Cách đây chưa lâu, vào tháng 2/2020, cơ quan Công an Tiền Giang đã khởi tố, bắt tạm giam hai người là con trai và con dâu có hành vi đánh đập mẹ già 88 tuổi. Cũng vì lý do chăm sóc mẹ già mà người con dâu và con trai dùng tay và roi đánh người mẹ già yếu không đủ sức kháng cự, họ đã đánh mất tình cảm thiêng liêng của con người là tình mẫu tử, tình cảm huyết thống. Nhiều người không khỏi phẫn nộ khi đoạn clip được đưa lên mạng và biết rằng hành động ngược đãi như vậy đã diễn ra nhiều lần trước đó.
Nhìn thẳng thực tế, tình trạng ngược đãi người già như hai trường hợp nêu trên cho thấy đạo đức gia đình ở một bộ phận trong xã hội đang xuống cấp rất đáng lo ngại. Chắc rằng, hai trường hợp trên không phải là cá biệt. Bởi câu chuyện chỉ vỡ lở khi những hành động vô đạo đức đó được ghi lại, truyền phát trên mạng internet, thậm chí trường hợp ở Long An đã diễn ra cách đây gần một năm nhưng nay một người họ hàng biết đến vì quá bức xúc mới đưa lên mạng. Câu hỏi đặt ra là chuyện hành hạ, ngược đãi những cụ già trên diễn ra thường xuyên, clip cũng được ghi lại đã lâu nhưng tại sao những người thân xung quanh lại không lên tiếng? Họ không biết hay biết mà vô cảm? Rồi nữa là vai trò của các hội đoàn như Hội Người cao tuổi, Hội Phụ nữ, các cấp chính quyền địa phương?
Nhìn rộng hơn, chúng ta cần làm gì để những chuyện đau lòng trên không lặp lại? Để trả lời câu hỏi này chúng ta cần phải trả lời nhiều câu hỏi: Đâu là căn nguyên của tình trạng trên? Vì sao các hội đoàn, chính quyền địa phương chưa phát huy hết vai trò của mình? Pháp luật đã thực sự rõ ràng, nghiêm minh chưa khi xử lý các vụ việc tương tự? Các thiết chế xã hội như chính sách chăm sóc bảo vệ người già, hệ thống các trung tâm dưỡng lão đã đầy đủ và phù hợp chưa?... Những câu trả lời đang chờ sự sớm vào cuộc của các nhà nghiên cứu xã hội, pháp luật, hoạch định chính sách và các cơ quan hữu quan.