Bảo vệ trẻ em
(HQ Online) - Trong những ngày này, trên khắp cả nước, hầu hết các cơ quan, tổ chức, đoàn thể đều có những hoạt động lớn nhỏ kỷ niệm ngày Quốc tế Thiếu nhi (1/6), dành những món quà, sự quan tâm cho các cháu. Ngoài sự quan tâm, động viên các cháu thiếu nhi, ngày này cũng cho chúng ta dịp nhìn lại việc chăm sóc, bảo vệ trẻ em nói chung trong xã hội chúng ta hiện nay.
ĐBQH: Cần tăng nặng, bổ sung hình phạt tội danh xâm hại trẻ em | |
Quốc hội thảo luận 1 ngày về pháp luật phòng, chống xâm hại trẻ em | |
Thủ tướng chỉ thị tăng cường các giải pháp bảo đảm quyền trẻ em |
Bảo vệ trẻ em là trách nhiệm của hệ thống chính quyền, gia đình và toàn xã hội. Ảnh: ST |
Cũng thật trùng hợp, tại kỳ họp Quốc hội lần này, ngày 27-5, Quốc hội đã dành cả ngày để thảo luận về kết quả giám sát "Việc thực hiện chính sách pháp luật về phòng chống xâm hại trẻ em" giai đoạn 2015-2019. Theo báo cáo tại Quốc hội, giai đoạn 2015-2019, cả nước xảy ra 8.442 vụ xâm hại trẻ em với 8.709 trẻ em bị xâm hại. Trong đó, có 6.432 trẻ em bị xâm hại tình dục, chiếm 73,85%. Đáng lưu ý, 337 trẻ tử vong do bị xâm hại, 418 trẻ bị mang thai, 193 trẻ bị rối loạn tâm thần, 375 trẻ bị thương tật... Đó là những con số khiến chúng ta hết sức đau lòng.
Thực tế thời gian qua, nhiều vụ việc xâm hại trẻ em với mức độ nghiêm trọng mà dư luận xã hội hết sức phẫn nộ. Nhiều vụ trẻ bị người thân, thậm chí cả cha mẹ đẻ đánh đập tàn nhẫn, có bé bị tử vong; nhiều vụ việc trẻ bị thương vong bởi hành vi của những kẻ “ngáo đá”, người bị tâm thần; nhiều vụ việc thầy giáo dâm ô, xâm hại hàng loạt học sinh, có cả trẻ bị mang thai; cán bộ trung tâm giáo dưỡng dâm ô trẻ có hoàn cảnh khó khăn... Đó là chưa kể tình trạng trẻ bị xâm hại về tinh thần ở nơi sinh sống mà không dễ gì thống kê, kiểm đếm. Đặc biệt, tình trạng buôn bán trẻ em vẫn còn diễn ra. Những con số trên, theo một đại biểu Quốc hội, đó chỉ là bề nổi của tảng băng về tình trạng xâm hại trẻ em.
Nhìn thẳng thực tế, còn nhiều vụ việc trẻ em bị xâm hại là do các cơ quan, ban ngành chưa làm tròn trách nhiệm của mình. Trẻ bị xâm hại có sự lơ là của chính quyền cơ sở, của cơ quan quản lý hữu quan đến khi sự việc phát tán khiến dư luận phẫn nộ mới thấy sự có mặt của cán bộ quản lý; có những vụ việc dù đã phát hiện nhưng xử lý thiếu nghiêm minh; nhiều vụ việc trẻ và người thân không biết làm sao để đòi lại công lý và danh dự cho mình...
Do đó, để giảm thiểu tình trạng xâm hại trẻ em, các cơ quan hữu quan, ban ngành, chính quyền cơ sở phải nâng cao trách nhiệm của mình. Việc giáo dục, tuyên truyền về quyền trẻ em, pháp luật bảo vệ trẻ em và những kỹ năng mềm cho trẻ cần phải chú trọng hơn nữa. Pháp luật cần hoàn thiện hơn để không chỉ xử lý nghiêm minh, đủ sức răn đe với những vụ việc cụ thể mà còn có khả năng ngăn ngừa các vụ việc xảy ra. Môi trường xã hội, môi trường internet cũng cần được kiểm soát tốt hơn để hạn chế những nguy cơ đến với trẻ em...
Bảo vệ trẻ em là trách nhiệm của hệ thống chính quyền, gia đình và toàn xã hội, tuy nhiên cũng cần chỉ rõ trách nhiệm cụ thể đối với từng cơ quan, ban ngành cụ thể, không để còn tình trạng như đại biểu Quốc hội Ksor Phương Hà đặt câu hỏi tại phiên thảo luận “Phải chăng vì “cha chung không ai khóc” nên mới để xảy ra những hậu quả thời gian qua?”.